Vừa qua, mình được dịp nghe chia sẻ của vài Kito hữu khi họ đăng ký giấy tờ hay ra ngoài và nói mình là người Tin Lành. Bất kể bị những sự miệt thị hay phân biệt đối xử, chèn ép nào, các anh chị em này quyết không từ bỏ danh xưng người theo Chúa của mình và tiếp tục sống trong đức tin. Mình thầm nghĩ bản thân mình có nhiều lần vì không thể anti những bạn Tin Lành, hay góp sức hùa theo vùi dập mà chính bản thân mình cũng bị xem là kẻ thù, kẻ chống đối của những người gọi là anh chị em mình. Mình không nghĩ rằng ai cũng sẵn sàng nghe những thông điệp ngày hôm nay. Có một số người lửa thù hận trong lòng hay lòng tự ái, mộ đạo đã sôi sùng sục đến đây rồi. Mình hiểu rằng một số người có lý do hoàn toàn có lý, vì mộ đạo, vì "bảo vệ" đạo hay nói rằng mình cần nói "sự thật". Nhưng trong phạm vi pháp luật, họ thật sự có đi quá giới hạn tự do ngôn luận? quay sang tấn công cá nhân nhân danh Chúa và bè phái đề vùi dập hay không? Có lẽ với một số người, sao cũng được, miễn không phải là họ hay liên quan đến họ, nói gì đến "cái đạo mà chống đối" họ. Nhưng ai đang chống đối? và họ có thật sự như thế không? hay họ đang lấy hết trách nhiệm của Martin Luther đổ lên đầu tất cả các tín hữu, anh chị em Tin Lành? Mình tin rằng, chúng ta luôn nhìn thấy ai đó làm gì, nhưng chúng ta không thể nhìn ra lý do, chúng ta chỉ suy diễn và đoán mà thôi. Kinh Thánh nói, con người nhìn thấy vẻ ngoài, nhưng Chúa nhìn thấy trái tim.
Nếu,
Nếu mình thành thật với trái tim của mình thì mình thấy thật là đau buốt mà không biết bày tỏ đâu cho hết. Nếu mình nhìn thấy một vài người di cư bị kì thị, mình cũng sẽ không hùa theo nếu mình không thể bảo vệ họ, nói gì đến các anh chị em trong Chúa Jesus Kito của mình.
Hãy cầu nguyện cho kẻ thù, Chúa kêu gọi chúng ta yêu mến kẻ thù thì tại sao mình lại chọn không yêu và đối xử tệ lại với anh chị em vì bất đồng quan điểm một cách văn mình?
Mình chỉ muốn góp một giọng nói nhỏ nhoi, yếu ớt, thậm chí đang bị vùi dập và tấn công đủ mọi phía, xin đừng kì thị các anh chị em Tin Lành ở Việt Nam. Cá nhân mình cũng là một trong các Kito hữu vô vàn ngoài kia, tìm được đức tin của mình - qua một người theo Chúa chân thành, và trong đó có các tín hữu Tin Lành vô cùng thánh thiện.
Có những chuyện không phải chỉ phân chia và trắng đen hay quy chụp tất cả, và nó cũng chẳng thể diễn tả bằng lời đầu môi, mà chỉ có thể cảm nhận và hiểu bằng trái tim. Nếu trái tim chúng ta đều được gột rửa bởi máu Chúa Jesus, mình tin rằng trái tim chúng ta sẽ hiểu được.
Mình ý thức rằng ở nơi mình lớn lên, các cụm từ trong đạo không chia rẽ, và cũng không có ai nói rằng "đạo Tin Lành ở Mỹ thì khác, ở Việt Nam là rác." Vì đó gọi là self-evidence hoặc cảm nhận riêng. Nhưng mình biết, không có nhiều từ ngữ chia rẽ như ở Việt Nam. Chúng tôi vẫn gọi chung nhau là Christians, chúng tôi gọi chung là God thay vì Đức Chúa Trời hay Thiên Chúa. Chúng tôi dùng Christ chứ không phải Đấng Christ hay đức Kito, và hàng trăm từ ngữ khác. Trên một nền tảng, chúng tôi đúng chung một điểm. Mình không biết sẽ có thể thay đổi ý nghĩ hay trái tim của ai và dĩ nhiên tất cả sẽ là quyền năng của Chúa chứ không bao giờ là mình cả, nhưng những sự phân biệt này, đã gây ra nhiều chia rẽ, phân biệt và quên mất anh chị em của mình trong Chúa. Mình nghe đâu đó chỉ có 2% tín hữu Tin Lành ở Việt Nam. Được gọi là chia hàng trăm 'nhánh', nhưng các tín hữu Tin Lành không hề chống đôi nhau như lời đồn hay như mối quan hệ của Martin Luther với Catholic church. Ngược lại, họ luôn có sự liên thông và xem nhau là tín hữu. Sau tất cả, thoát khỏi lý thuyết và ra ngoài đối mặt với thực hành, trải nghiệm mọi người xung quanh - một cách không thiên vị, không định kiến trước, mình tin chúng ta sẽ có cách làm và cái nhìn đúng đắn.
Mình cũng ý thức rằng có hàng trăm linh mục, người truyền giáo ngoài kia từ chối nói đến vấn đề nhạy cảm, chia rẽ trong đạo, và mình cũng là một trong số đó. Hơn nữa, bản thân mình chẳng là ai mà tin tưởng mình có quyền năng hay năng khiếu đó để làm một cách tốt đẹp, không tổn thương con cái Chúa. Nhưng sẽ luốn có những người cứng nhắc, tìm bất cứ điểm yếu hay bất cứ điều gì người khác "chưa làm" để bắt bớ họ, thay vì nhìn những điều họ đã làm; nếu như vậy, lời của mình cũng bằng thừa mà thôi.
Một ngày trôi qua chậm với mình.
Venice, Italy
7/30/2022
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét