Thứ Ba, 19 tháng 4, 2022

Truyện Cổ "Chiếc Gương Matsuyama" và sự Tế Nhị


Hôm nay Coaching Blog mang đến cho mọi người một câu chuyện khác lạ và mới mẻ hơn mà có lẽ phần đông chúng ta chưa hề nghe đến.  Câu chuyện là "Chiếc Gương của Matsuyama".  Đây là câu chuyện rât xưa ở thời cổ đại Nhật Bản, được diễn ra ở làng Matsuyama, xưa đến nỗi người ta không có tên của các nhân vật trong câu chuyện.  Có lẽ câu chuyện còn xưa đến nỗi khi người ta còn chưa có chiếc gương như chúng ta hiện nay.  Thông qua câu chuyện, chúng ta cũng có thể tìm được những thông điệp tìm ẩn khá tinh tế.   




Ở ngôi làng nhỏ Matsuyama xa xôi, có một gia đình ba người và đôi vợ chồng và cô con gái nhỏ.  Một hôm người cha phải đi công tác xa đến thành đô Kyoto nổi danh, nơi phồn hoa và hiện đại nhất lúc bấy giờ, cũng là nơi có cung điện của nhà vua.  Người mẹ rất tự hào về chồng mình, song cũng rất lo lắng vì chuyến đi này rất xa và dài, một nơi mà người xung quanh chưa được đến bao giờ.  Người chồng căn dặn cô con gái nhỏ hãy ngoan ngoãn và sẽ mang quà về cho vợ con.  

Sau khi trở về từ chuyến công tác xa, người chồng mang ra một con búp bê gỗ xinh đẹp cho cô gái nhỏ, cô vui mừng và chạy đi chơi với nó.  Phần người vợ, người chồng mang ra một chiếc gương mạ vàng.  Người vợ nâng niu món quà và lật nó qua lại, cô ấy nói:

- Em thấy một phụ nữ thật xinh đẹp nhường nào, cô ấy đang nhìn em và cũng đang nói, mình ạ"

Người chồng cười và nói với vợ:

-Ngốc thật, đó chính là em đấy! Đây gọi là một chiếc gương, một sản phẩm tân tiến nhất mà ở Kyoto mới có mà thôi." 

Người vợ nâng niu món quà quý giá của mình. 

Cô con gái được mọi người khen càng lớn càng xinh đẹp giống mẹ, vì muốn con gái không trở nên kiêu hãnh hay tự cao, người mẹ đã cất đi chiếc gương vào một góc.  

Không lâu sau khi cô gái lớn, cũng là lúc người mẹ sắp lâm chung vì bệnh yếu.  Bà nói gia nô mang chiếc hộp trong đó là gương ra trao cho cố gái và nói: 

-Mẹ muốn con mỗi sáng và tối, đều sẽ nhìn vào chiếc gương này.  Mẹ sẽ luôn ở bên cạnh con.  

Cô gái đau buồn sau sự ra đi của mẹ.  Mỗi sáng và tối cô đều nhìn gương và ở trong phòng.  Người cha đã tìm đến hỏi cô gái vì sao thì cô nói: 

-Vì khi nhìn vào, con thấy mẹ con, nhưng là mẹ lúc còn trẻ rất xinh đẹp.  Mẹ nhìn con với ánh mắt ấm áp và luôn ở bên cạnh con.  Con làm theo lời mẹ mỗi ngày.  Nó giúp con vượt qua nỗi đau buồn.  

Người cha nghẹn nghèo với sự hiếu thảo và tấm lòng xinh đẹp của con gái, nhưng ông cũng không có dũng khí để nói rằng, cô gái trong gương kỳ thực chính là hình ảnh phản chiếu của con gái mình. 


Cũng có một só phiên bản, người cha đã lấy một người mẹ kế.  Người mẹ kế nghĩ rằng cô gái kỳ quặc khi luôn nói chuyện với chiếc gương nên đã cho rằng cô con gái đang dùng bùa chú hay ma thuật gì ấy với bà.  Sau khi biết rõ ngọn ngành, cả bà và người cha đã rất ân hận với sự hiểu lầm của mình và yêu thương cô bé nhiều hơn.  




Theo cá nhân mình, có lẽ đây là câu chuyện dựa trên sự kiện thật thời cổ đại, vì vậy các tình tiết cũng không có gì quá kịch tính và huyền bí, dù câu chuyện rất phố biến với người Nhật.  Tuy vậy, nó là câu chuyện đánh dấu nền văn minh và ẩn chứa thông điệp mà dân giang yêu thích cũng nhu truyền tai nhau. 

Bạn nghĩ gì về các thông điệp trong câu chuyện này? Thay vì "Con Hạt Biết Ơn" nói chúng ta không nên cái gì cũng phải biết, thì thông điệp của "Chiếc Gương Matsuyama" ngược lại có thể là: 

Không phải cái gì mình cũng phải nói. 

Trong một lần, một Kito hữu đã nhắc đến cái chết của một người họ hàng vừa tự vẫn mà anh đã tham dự đám tang.  Là người Kito hữu, chúng ta luôn được nói rằng tự vẫn chính là không tôn trọng Chúa và sẽ phải xuống hỏa ngục.  Trong đám tang, với sự buồn rầu đau đớn của cha mẹ, của người chồng và hai cô con gái nhỏ, pastor của nhà thờ đó đã chậm trãi bước lên bục với bài phát biểu của mình với nội dung chính như sau:  

Linh hồn của bà đã được đón nhận bởi Chúa Jesus Christ. 

Dù sẽ có những người cực kỳ cứng nhắc trong lề luật phản đối, đặc biệt những ai mắc lỗi ad hominem như những gì thốt ra từ miệng của người khác đạo đều sai hết, chúng ta biết rõ quy luật sống của người trưởng thành chính xác là như thế "không phải điều gì mình cũng nên nói." 

Những đứa con thơ và người cha rơi lệ khi họ nghe lời của pastor trong đám tang.  Nếu nhớ không nhầm, có một người đã lên bục sau khi tất cả ra về và nói rằng pastor ấy nên bỏ nghề này đi và đừng lên đây một lần nào nữa.  Điều đó thật đau lòng và đáng buồn nhưng nó hiện hữu trong nhà Chúa ngay cả ngày hôm nay.

Thông điệp của câu chuyện cũng đơn giản ở những điều tế nhị như thế, chúng ta không nên bao giờ mình phải nói trắng ra những gì mình hiểu hay mình biết.  Khiêm tốn mà nói, chúng ta không biết tất cả và chúng ta quá tội lỗi để hiểu hết ý Chúa.  Chắc chắn rằng, khi mất đi, pastor kia lẽ nào sẽ bị chất vấn bởi Chúa rằng "Sao lại nói như thế? nói như thế đâu phải là ý của Ta? Sai rồi! Ta không biết ngươi", mà Chúa sẽ nói "Well done, good and faithful servant", vì đã bảo vệ và an ủi những trái tim nhỏ bé của những đứa con thơ.  

Bạn mến, khi chúng ta nhìn về phía cạnh tôn giáo, chúng ta có thể thấy và biết những điều tồi tệ như selling of forgiveness, burning and executing the 'sinful', burning at stake, violence, separation, war,... (những gì nhạy cảm cho mình viết bằng tiếng Anh vì không phải gì cũng nên nói), nhưng không phải lúc nào chúng ta cũng cứng nhắc và nói về nó.  Là con người, sự tế nhị là cần thiết.  Nếu không có sự tế nhị mà chỉ có lề luật, thì mình có thể sống với ai chứ? Mong sao tất cả mọi người đều nhìn bức hình lớn thay vì mỗi một chi tiết nhỏ.  Tất cả mọi việc ngoài đúng sai, còn có thời điểm, và lý do, cũng như còn có ân huệ của Thiên Chúa, thứ quá lớn lao và vượt ra khỏi tầm hiểu biết, lý luận đúng sai của chúng ta.  Lề luật của Chúa chỉ có thể hiểu được khi có tình yêu của Chúa mà thôi.  Khi con người trở nên quá lề luật và nhân danh Chúa, điều xảy ra chính là chiến tranh và chết chóc. Như chúng ta thấy từ thế kỉ thứ mười một, lịch sử giáo hội đã làm đau rất nhiều người nhân danh công lý và tình yêu.  Nhưng đó có phải là công lý và tình yêu không? 

Cho đến nay, luôn có người liên tục ép mình phải nói đến vấn đề chia rẽ tế nhị của tôn giáo và bắt mình phải chọn phe hay bè phái, đến đỉnh điểm là họ mang mình ra xét đoán và ném đá, bóng gió qua mạng, mặc cho sự ảnh hưởng đến danh tín và gia đình và họ gọi đó là chân lý và là yêu thương.  Nhưng đôi khi chúng ta không biết lý do đằng sau việc vì sao một người nào đó không muốn chạm đến vấn đề nhạy cảm và chúng ta không nên bắt họ hay điều khiển họ.  Khi thấy một người được ơn Chúa và làm việc gặt hái nhiều cho Chúa, chúng ta là ai mà xét đoán họ chỉ vì việc họ theo nhánh nào trong Kito Giáo? 

Rô-ma 14:4 VIE1925

Ngươi là ai mà dám xét-đoán tôi-tớ của kẻ khác? Nó đứng hay ngã, ấy là việc chủ nó; — song nó sẽ đứng, vì Chúa có quyền cho nó đứng vững-vàng. 

Người ta nhìn bề ngoài, Thiên Chúa nhìn đáy lòng (1Sm 16,7)


Đốt chết những người lạc giáo và dùng tra tấn là những hành động từng được dùng để đối phó với "lạc giáo".  Từ heresy ở đây đã nói đến những chỉ dạy sai trong đức tin hoặc thậm chí là trường hợp của William Tyndale, người bị treo cổ và đốt vì ông dịch sách Tân Ước sang Tiếng Anh.  Từ lạc giáo hoặc heresy cũng nói đến những ý kiến thiên về khoa học và triết học hơn là đạo như trong trường hợp của Galileo Galilei, người đã bị 8 năm giam trong nhà vì chứng minh rằng trái đất quay quanh mặt trời. 

Điều này không để nói rằng Kito Giáo rất tệ, mà là sự sai lạc và thù ghét của vài cá nhân con người khi họ đặt đạo hơn cả Chúa Jesus, đặt giáo lý và lề luật trên cả ân điển cứu chuộc.  Và ít nhiều, chúng ta đã nhìn nhận những sai lầm ấy.  Vậy nhưng thời nay, lịch sử đó không ngừng tái diễn, vì không thể xử xét như thời xưa, nhiều người đã quay sang mạng xã hội để mang một người ra mổ xẻ, ném đá và xét đoán.  Một câu hỏi mà có thể sẽ giải quyết tất cả vấn đề "bạn có ý thức được mình là người tội lỗi hay không?", như không còn tác dụng với những linh hồn hiếu thắng và bè phái nữa.  Hoàn toàn có lý do để bài trừ một tội lỗi, nhưng người tội lỗi thì không.  


Một thông điệp khác chính là khi người mẹ đã không muốn những lời khen cũng như dung mạo của người con gái làm cô ấy thay đổi tính nết tốt đẹp của mình.  Câu chuyện nói lên hành động bảo vệ và đề cao phầm chất khiêm tốn.  Là người theo Chúa, chúng ta biết Khiêm Tốn là đức tính mà ma quỷ không thể nào bắt chước được.  

Sự tinh tế, khiêm tốn, tế nhị trong hành động và lời nói cũng là các chuẩn mực quan trọng của sự nữ tính, nguyện xin Chúa Thánh Thần soi sáng và dẫn lối tất cả chúng ta. Amen. 







1 nhận xét:

  1. Chị ơi, thật tình cờ là bài học ngày hôm qua của em trong Ê phê Sô đoạn 4 câu 25: Như vậy mỗi người trong anh em phải chừa sự nói dối, hãy nói thật với kẻ lân cận mình, vì chúng ta làm chi thể cho nhau. Em có xem một bài giải nghĩa đó là không được nói dối dù là để an ủi người khác. Em nghĩ đến bản thân mình trước kia vì suy nghĩ sợ nói ra suy nghĩ thật sẽ làm bạn buồn nên em sẽ nói giảm nói tránh. Em quyết định nếu như gặp những trường hợp như vậy nữa em sẽ cố gắng để không nói ra hoặc sẽ nố sự thật. Nếu như bài học của chị là Không phải cái gì cũng nói, vậy chị có nghĩ là thật ra vị pastor đó có thể lựa chọn không nói về vấn đề rằng người vợ sẽ được lên thiên đàng hay không ạ? Vì trong luật định tự tử là một tội lớn, mình cũng không biết Chúa có cho phép bà lên thiên đàng hay không nên em nghĩ mình không nên đưa ra lời khẳng định rằng bà đã được lên thiên đàng. Đó là suy nghĩ của em ạ.

    Trả lờiXóa

Khi chồng bị thôi việc và tôi phải làm trụ cột

 Những năm gần đây mình ít hoạt động trên bupbe inc vì tập trung cho gia đình nhưng mình dùng thời gian còn lại tiếp cận người theo dõi một ...

Tìm kiếm Blog này